Bảo vệ môi trường là nghĩa vụ của mọi cá nhân, tổ chức. Do đó, đối với một số hoạt động gây hại cho môi trường thì phải có giấy phép môi trường. Vậy, đối tượng nào phải có giấy phép môi trường?
Phát biểu tại “Hội thảo nâng cao hiệu quả thực thi luật Bảo vệ môi trường 2020” do Viện Chính sách Kinh tế Môi trường tổ chức, ông Nguyễn Xuân Quang, Vụ Quản lý chất thải, Tổng cục Môi trường: Bộ Tài nguyên và Môi trường cho biết, đã có 3 đợt hội thảo giải đáp và phổ biến những điểm mới về Giấy phép môi trường và đăng ký môi trường.
Về giấy phép môi trường trong Luật Bảo vệ môi trường trước đây có một số thủ tục hành chính về bảo vệ môi trường đối với doanh nghiệp, bao gồm: Luật Tài nguyên nước có giấy phép xả nước thải nguồn nước; Luật Thủy lợi có giấy phép xả nước thải ra môi trường thủy lợi, Luật Bảo vệ môi trường có giấy phép xác nhận đổ thải, giấy phép xử lý chất thải nguy hại.
Năm 2019, Nghị định 40 của Chính phủ có thêm giấy phép xả chất thải môi trường, song chưa được triển khai.
Ảnh minh họa
Tiếp đó, đến Luật Bảo vệ môi trường 2020 theo tinh thần chỉ đạo chung của Chính phủ là đơn giản hóa các thủ tục hành chính, giảm bớt các thủ tục theo tiến độ công trình. Theo đó, một số giấy phép môi trường thành phần được lồng ghép trong cùng một loại giấy phép, gọi chung là giấy phép môi trường.
Trong giấy phép môi trường lồng ghép giấy phép xả chất thải nguy hại (gồm xả nguồn tiếp nhận và xả vào công trình, giấy phép xử lý chất thải nguy thải, giấy xác nhận công trình bảo vệ môi trường, sổ đăng ký xả thải chất thải.
Giấy phép môi trường có thể cấp cho từng hạng mục, giai đoạn phân kỳ của công trình, có phát sinh chất thải và xả thải ra môi trường.
Luật Bảo vệ môi trường có hiệu lực có nhiều băn khoăn về đối tượng cấp Giấy phép môi trường. Theo quy định trong điều 39 của luật bảo vệ môi trường, dự án thuộc nhóm 2, nhóm 3 có phát sinh khí thải nước thải phát sinh chất thải nguy hại thải ra môi trường
Trong Nghị định 08, nếu doanh nghiệp phát sinh từ 1000kg trở lên mới thuộc đối tượng cấp giấy phép môi trường.
Theo Luật Bảo vệ môi trường 2020, về tiến độ cho các cơ sở hoạt động có lộ trình, tiêu chí môi trường phải đăng ký cấp giấy phép môi trường.
Như vậy, giấy phép môi trường bao gồm 5 đối tượng cần phải thực hiện:
Đối với các dự án đầu tư, thuộc đối tượng đánh giá tác động môi trường phải đánh giá tác động môi trường
Dự án đầu tư ko thuộc đối tượng đánh giá tác động môi trường cũng phải đăng ký giấy phép môi trường
Cơ sở sản xuất kinh doanh dịch vụ
Dự án đầu tư có quy mô thuộc nhóm 3
Cơ sở sản xuất kinh doanh dịch vụ có quy mô thuộc nhóm 3.
Đối tượng được miễn đăng ký môi trường bao gồm:
Căn cứ khoản 2, điều 49 luật BVMT 72/2020/QH14 quy định đối tượng miễn đăng ký môi trường bao gồm:
Dự án đầu tư, cơ sở thuộc bí mật nhà nước về quốc phòng, an ninh;
Dự án đầu tư khi đi vào vận hành và cơ sở sản xuất, kinh doanh, dịch vụ không phát sinh chất thải hoặc chỉ phát sinh chất thải với khối lượng nhỏ, được xử lý bằng công trình xử lý tại chỗ hoặc được quản lý theo quy định của chính quyền địa phương;
Đối tượng khác.
Điều 32 Nghị định 08/2022/NĐ-CP hướng dẫn về đối tượng được miễn đăng ký môi trường gồm:
1. Dự án đầu tư, cơ sở quy định tại điểm a khoản 2 Điều 49 Luật Bảo vệ môi trường.
2. Dự án đầu tư khi đi vào vận hành và cơ sở sản xuất, kinh doanh, dịch vụ không phát sinh chất thải hoặc chỉ phát sinh chất thải rắn sinh hoạt dưới 300 kg/ngày được quản lý theo quy định của chính quyền địa phương; hoặc phát sinh nước thải dưới 05 m3/ngày, khí thải dưới 50 m3/giờ được xử lý bằng công trình thiết bị xử lý tại chỗ hoặc được quản lý theo quy định của chính quyền địa phương.
3. Danh mục dự án đầu tư, cơ sở được miễn đăng ký môi trường quy định tại Phụ lục XVI ban hành kèm theo Nghị định này.
– Hoạt động đào tạo nguồn nhân lực; các hoạt động tư vấn, chuyển giao công nghệ, dạy nghề, đào tạo kỹ thuật, kỹ năng quản lý, cung cấp thông tin, tiếp thị, xúc tiến đầu tư và thương mại.
– Sản xuất, trình chiếu và phát hành chương trình truyền hình; sản xuất phim điện ảnh, phim video; hoạt động truyền hình, hoạt động ghi âm và xuất bản âm nhạc.
– Dịch vụ thương mại, buôn bán lưu động, không có địa điểm cố định.
– Dịch vụ thương mại, buôn bán các sản phẩm, hàng hóa tiêu dùng, đồ gia dụng có diện tích xây dựng dưới 200 m2.
– Dịch vụ ăn uống có diện tích nhà hàng dưới 200 m2.
– Dịch vụ sửa chữa, bảo dưỡng đồ gia dụng quy mô cá nhân, hộ gia đình.
– Dịch vụ photocopy, truy cập internet, trò chơi điện tử.
– Canh tác trên đất nông nghiệp, lâm nghiệp, nuôi trồng thủy sản, chăn nuôi quy mô cá nhân, hộ gia đình.
– Trồng khảo nghiệm các loài thực vật quy mô dưới 01 ha.
– Xây dựng nhà ở cá nhân, hộ gia đình.
– Dự án, cơ sở nuôi trồng thủy sản trên biển, sông, suối, hồ chứa có lưu lượng nước thải dưới 10.000 m3/ngày đêm.
– Dự án đầu tư, cơ sở đáp ứng đầy đủ các tiêu chí sau:
+ Không phát sinh khí thải phải xử lý;
+ Không phát sinh nước thải hoặc có phát sinh nước thải nhưng đấu nối vào hệ thống xử lý nước thải tập trung mà hệ thống đó được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cấp giấy phép môi trường;
+ Không phát sinh chất thải nguy hại trong quá trình hoạt động.
Huyền Trang (Moitruong.net.vn)
Việt Nam có dân số đông, quá trình đô thị hóa và phát triển kinh tế nhanh, yêu cầu về chất lượng môi trường sống ngày càng cao, thu nhập đầu người đã ở mức trung bình của thế giới, số lượng bệnh viện gia tăng nhanh chóng… Tất cả đã tạo nên sức hút cho các nhà đầu tư nước ngoài trong lĩnh vực xử lý chất thải nói chung và chất thải ngành y tế nói riêng.
Theo số liệu của Bộ Y tế, Việt Nam hiện có 13.600 cơ sở y tế, trong đó gồm 1.263 bệnh biện; 1.091 trung tâm y tế dự phòng; 11.104 trạm y tế xã. Con số này tiếp tục tăng lên.
Trung bình mỗi ngày số chất thải rắn y tế nguy hại lên tới 42 tấn (chiếm 11,8% tổng lượng chất thải phát sinh). Con số này đến năm 2015 dự kiến ở mức 70 tấn/ ngày. Đối với nước thải ngành y tế, khoảng 120.000 m3 được thải ra một ngày (chưa tính nước thải của các cơ sở y tế dự phòng, đào tạo y dược, sản xuất thuốc và cơ sở y tế Bộ, ngành).
Số lượng cơ sở y tế và lượng phát thải quá nhiều. Tuy nhiên, Việt Nam mới có 44% số bệnh viện có quy trình xử lý nước thải, chỉ 67,8% bệnh viện xử lý chất thải rắn bằng lò đốt 2 buồng hoặc bằng công nghệ không đốt thân thiện với môi trường hoặc thuê xử lý. Còn lại 32,2% bệnh viện xử lý rác thải rắn bằng lò đốt 1 buồng, lò đốt thủ công hoặc chôn lấp trong khuôn viên bệnh viện.
Thêm vào đó, tình trạng bệnh dịch ở Việt Nam đang có dấu hiệu gia tăng như dịch tả, dịch tay chân miệng… Tất cả đều liên quan đến vấn đề ô nhiễm môi trường, vấn đề xử lý chất thải bệnh nhân.
Đối với chất thải sinh hoạt của người dân, ở nông thôn, hiện chỉ khoảng 50% hộ gia đình có nhà tiêu hợp vệ sinh còn lại là chưa có. Việc xây dựng nhà tiêu tự hoại cũng chưa đạt yêu cầu.
Chính vì vậy nhu cầu xử lý rác thải theo công nghệ mới thân thiện với môi trường đang và sẽ còn rất lớn.
Đánh giá về tiềm năng này, ông Nguyễn Huy Nga-Cục trưởng Cục Quản lý môi trường y tế, Bộ Y tế- cho biết “Thị trường xử lý chất thải, nước thải và chất thải rắn còn mênh mông. Cơ hội đầu tư cho các công ty có phương pháp mới, công nghệ mới, cách tiếp cận thân thiện với môi trường đang rất rộng mở”.
Cùng chung quan điểm, bà Catherine Galtier- Tổng giám đốc APB Environment- công ty chuyên xử lý các chất thải hữu cơ của Pháp chia sẻ với PV báo Công Thương: dân số gia tăng nhanh, tập trung vào các thành phố lớn khiến áp lực xử lý chất thải rất cao, do đó Việt Nam là thị trường vô cùng lớn đối với ngành xử lý nước, chất thải nói chung.
Chiều 23.6, Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường (PC49) Công an tỉnh Bình Thuận và Chi cục bảo vệ môi trường (Sở TN-MT) tỉnh tiếp tục lấy mẫu để phân tích tìm nguyên nhân khiến hơn 10 tấn cá bớp ở biển Kê Gà chết hàng loạt.
Tại hộ ông Nguyễn Văn Sáu, có 10 lồng cá bớp (khoảng 44 m2/lồng) nổi lên nhiều xác cá chết.
Theo ông Lê Văn Dưỡng, cán bộ phụ trách nông nghiệp của xã Tân Thành, hộ ông Sáu chết hơn 3.500 con cá (cá từ 4-5 kg/con) ước khoảng hơn 7 tấn cá. Nơi nuôi cá có độ sâu từ 6 đến 8 m.
Đối với hộ của ông Nguyễn Đức Lộc (nuôi sát hộ ông Sáu), có 8 lồng cá, trong đó 7 lồng cá bớp bị chết. Cá của ông Lộc nuôi sau, nên nhỏ hơn (3 kg/con; tương đương khoảng 4 tấn).
“Hiện tượng cá chết đã xảy ra 2 ngày nay. Tổng cộng cả hai lồng bè cá của hai hộ dân này đã có hơn 10 tấn cá bị chết, tính đến sáng nay (23.6)”, ông Dưỡng cho biết.
Cũng theo ông Dưỡng, 2 hộ dân khác là các ông Cao Hòa Minh và Lâm Quốc Ẩn cũng nuôi cá bớp ở khu vực này nhưng không xảy ra hiện tượng cá chết.
Còn theo báo cáo của Ban chỉ huy phòng chống thiên tai và tìm kiếm cứu nạn tỉnh Bình Thuận, có khoảng 10 tấn cá bớp chết, ước tính thiệt hại khoảng 2,5 tỉ đồng.
Trong khi đó, Chi cục Thủy sản Bình Thuận khẳng định, toàn bộ các hộ nuôi cá lồng bè khu vực Kê Gà đều là tự phát và trái phép vì tỉnh không quy hoạch nuôi cá bè ở khu vực này (khu vực này được quy hoạch cho du lịch).
Tất cả cá bớp bị chết đều tróc da và có màu trắng trên da
Phó chủ tịch UBND H.Hàm Thuận Nam Đỗ Văn Hoàng cho biết: “Công an phát hiện có một ống xả thải ngầm ra biển từ lò cá cơm của một hộ dân chuyên làm nghề hấp cá cơm phơi khô. Vị trí ống xả thải này cách khu vực nuôi cá chừng 1 km. Công an huyện đã đến kiểm tra và lập biên bản hiện trường. Tuy nhiên, việc cá chết của 2 hộ dân có phải từ việc xả thải này hay không phải chờ cơ quan chuyên môn của tỉnh điều tra, làm rõ”.
Cơ sở hấp cá cơm mà công an vừa phát hiện ống xả thải ngầm dưới biển là của ông Huỳnh Trí Thiện, trú ở P.Mũi Né, đến Kê Gà mở cơ sở hấp cá cơm xuất khẩu.
Theo bà Mai Thị Lệ Ngà, cán bộ Phòng TN-MT H.Hàm Thuận Nam, cách đây 2 năm, ông Thiện có làm hồ sơ xin xả thải ngầm ra biển, nhưng không được các cơ quan chuyên môn của huyện cho phép.
Ông Đỗ Văn Thái, Phó giám đốc Sở TN-MT Bình Thuận cho biết thêm, Chi cục môi trường phối hợp với PC49 đã lấy mẫu nước, mẫu cá chết từ lồng bè của 2 hộ dân. Đồng thời, lấy mẫu nước từ cơ sở hấp cá cơm của ông Thiện để kiểm nghiệm, tìm nguyên nhân cá chết.
Chi cục Thủy sản Bình Thuận cho rằng các bè nuôi cá ở Kê Gà là tự phát vì nơi đây đã được quy hoạch làm du lịch
Các nhà khoa học hợp tác giữa Mỹ và Trung quốc cho biết họ đã tìm ra phương pháp để tái chế nhựa và bao nilon thân thiện với môi trường hơn, có thể tái chế thành nhiên liệu hóa lỏng, với cách này, rác thải từ nhựa sẽ trở thành “kho báu” và biết đâu được, trong tương lai thay vì đi lượm ve chai để bán, người ta phải “thu hoạch” rác từ nhựa để bán với giá cao làm nhiên liệu.
Chúng ta đều biết là phải mất hàng ngàn năm để chai nhựa, túi nilon phân hủy, do đó đây là những rác thải gây ô nhiễm môi trường cần được hạn chế.
Phương pháp được đưa ra là tái chế polyethylene (pô ly ê ty len – C2H4), hợp chất gồm 2 phân tử hydro và carbon được sử dụng chủ yếu trong công nghiệp tạo ra nhựa, có sản lượng ước tính khoảng 100 triệu mét khối mỗi năm.
Tuy nhiên, cấu trúc của Polyethylene lại bền và khó tái chế, ví dụ đem đốt chai nhựa ở 400 độ C, nó sẽ tạo ra nhiều hợp chất khác nhau như khí độc, dầu, than tro và một loại chất sáp.
Trong phương pháp mới, các nhà khoa học sẽ sử dụng phương pháp 2 chất xúc tác để phân hủy nhựa mà tốn ít nhiệt lượng và năng lượng hơn.
Quá trình tái chế sẽ dùng nhựa và ankan để tạo thành dầu diesel. Đầu tiên, họ sẽ sử dụng hợp chất có gốc iridium (Ir) để tách hydro (H) khỏi hợp chất nhựa cần tái chế.
Bước hai, hợp chất gồm Reni, nhôm và Oxy sẽ xử lý gốc carbon còn lại của hợp chất, phá vỡ cấu trúc của chúng thành carbon đơn thay vì C2.
Cuối cùng, hydro đã được tách ra ở giai đoạn trước sẽ được đưa trở lại trong hợp chất có ankan để tạo thành những hợp chất có ích hơn.
Chu trình này cứ lập đi lập lại đến khi ankan lấy đủ phân tử carbon để tạo thành dầu diesel. Không những vậy, các nhà khoa học còn có thể khống chế thời gian phản ứng để có thể từ nhựa tạo ra dầu diesel hoặc sáp vô cơ, tùy theo nhu cầu sử dụng.
Với công trình nghiên cứu này, các nhà khoa học hy vọng trong tương lai họ sẽ giải quyết được vấn đề rác thải từ nhựa, biến chúng thành thứ có ích hơn cho cuộc sống của con người.
Dù kinh tế thế giới gặp nhiều khó khăn, quá trình đô thị hóa vẫn khiến các thành phố mọc lên và dân số không ngừng tăng lên, lượng rác thải cũng do đó mà tăng mạnh và các công ty xử lý rác thải càng có nhiều việc để làm.
Các doanh nghiệp xử lý rác thường tự mô tả họ là những công ty miễn nhiễm với khủng hoảng với suy luận rất đơn giản: lượng rác phải xử lý luôn luôn tăng lên. Khi các quốc gia ngày càng giàu có hơn, nhiều thành phố mọc lên và dân số không ngừng tăng lên, lượng rác thải cũng tăng mạnh.
OECD dự báo rằng mặc dù lượng rác thải ở các quốc gia phát triển chỉ tăng 1,3% mỗi năm từ nay tới năm 2030 (tức tăng tổng cộng khoảng 38%), lượng rác ở Ấn Độ và Trung Quốc sẽ tăng lần lượt 130% và hơn 200%. Điều này cũng dễ hiểu khi thành thị mở rộng cùng với quá trình công nghiệp hóa.
Mặc dù vậy, chính phủ các nước cũng ngày càng quan tâm đến vấn đề bảo vệ môi trường và công việc xử lý rác cũng được giao cho các doanh nghiệp tư nhân thay vì phụ thuộc hoàn toàn vào dịch vụ công cộng như trước đây. Ở Mỹ, các doanh nghiệp tư nhân xử lý khoảng 70% tổng lượng rác, trong khi ở các thành phố phát triển của Trung Quốc nhiều hợp đồng xử lý rác thải đã được trao cho các doanh nghiệp tư nhân.
Thành phố Mumbai của Ấn Độ chính là một ví dụ điển hình cho những gì đang diễn ra trong ngành xử lý rác thải. Vai trò của khu vực tư nhân ngày càng tăng lên khi các doanh nghiệp tư nhân tham gia vào quy hoạch các bãi rác.
Ở một thành phố lớn khác của Ấn Độ là Chennai, công việc thu gom rác đã được giao cho Veolia Environment – một trong những “ông lớn” của ngành này đang hoạt động sôi nổi ở các quốc gia đang phát triển như Brazil, Nam Phi và Trung Quốc. Trong khi đó, đối thủ chính của Veolia là Suez Environnement cũng đang hoạt động rất tích cực ở Trung Quốc.
Các công ty xử lý rác thải cũng có nhiều cơ hội phát triển ở các nước phát triển trong bối cảnh các quy định về bảo vệ môi trường ngày càng khắt khe hơn. Công nghệ xử lý càng phức tạp thì lợi nhuận mà các công ty này thu về càng cao.
Từ năm 1985 đến 2005, khi nước Mỹ thắt chặt luật lệ và các bãi tiêu hủy rác quy mô nhỏ phá sản, mức phí trung bình đã tăng từ mức 10 USD/tấn lên gần 35 USD. Ở châu Âu mức phí còn tăng mạnh hơn: vào khoảng 74 euro/tấn ở Pháp và 50 euro ở Italy.
Quy định cũng khiến cấu trúc của ngành này thay đổi. Những công ty lớn có đủ tiền đầu tư để đáp ứng yêu cầu nắm lấy cơ hội để thống lĩnh thị trường. Ở Anh, từ năm 1992 đến 2001, thị phần của 15 công ty lớn nhất đã tăng từ 30% lên 60%. Năm 2008, công ty lớn thứ ba ở Mỹ (vào lúc đó) đã từ chối lời chào mua từ Waste Management và bỏ ra 6 tỷ USD thâu tóm Allied Waste Industries.
Xử lý rác thải cũng là một ngành khá ổn định. Mặc dù các hộ gia đình và doanh nghiệp có thể xả ra ít rác hơn trong thời kỳ kinh tế khó khăn, mức giảm là rất nhỏ. Four Winds Capital Management, quỹ đầu tư đã thành lập một quỹ chuyên rót tiền vào ngành này, thừa nhận rằng trung bình các hợp đồng thu gom rác sẽ có độ dài 7 năm, hợp đồng xử lý có độ dài 9 năm và một hợp đồng bao gồm cả hai khâu trên thường kéo dài trong 17 năm. Trong thời kỳ khủng hoảng 2008, cổ phiếu của các công ty thuộc ngành này cũng ít bị ảnh hưởng nhất.
Các doanh nghiệp xử lý rác thải có một vài nguồn thu giúp họ thích ứng tốt với khủng hoảng. Ví dụ, ngoài tiền công thu gom rác, các công ty chuyển rác thành năng lượng còn thu được tiền từ năng lượng họ tạo ra và từ lượng kim loại thu được sau quá trình xử lý.
Những lo ngại về hiện tượng trái đất nóng lên là một lực đẩy lớn cho ngành xử lý rác thải. Khí metan từ các bãi rác chỉ chiếm khoảng 4% lượng khí nhà kính và chúng có thể được xử lý một cách dễ dàng mà tốn ít chi phí.
Đó là một điểm mới trong các hoạt động do Bộ Tài nguyên và Môi trường (TN&MT) phát động để hưởng ứng Ngày Môi trường thế giới năm 2016 đã được ông Hoàng Văn Thức, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường thông báo tại buổi họp báo của Bộ TN&MT ngày 25/5.
Tại buổi họp báo, ông Hoàng Văn Thức cho biết, Chương trình Môi trường Liên hợp quốc (UNEP) đã lựa chọn chủ đề Ngày Môi trường thế giới năm 2016 là “Tiếng gọi thiên nhiên và hành động của chúng ta” (Go wild for life) nhằm truyền cảm hứng cho toàn nhân loại hướng tới các hành vi sống thân thiện với môi trường, giảm thiểu áp lực ngày càng gia tăng đối với các hệ sinh thái tự nhiên của Trái đất. Qua đó, huy động nỗ lực của toàn thể cộng đồng hướng tới ngăn chặn tình trạng buôn bán trái phép động vật hoang dã đã và đang làm suy kiệt tài nguyên đa dạng sinh học, đe dọa sự sống còn của các loài động vật trên thế giới.
“Để hưởng ứng Ngày Môi trường thế giới năm 2016, Bộ Tài nguyên và Môi trường sẽ phối hợp với các Bộ, ngành, địa phương và các tổ chức trong và ngoài nước tổ chức nhiều hoạt động, trong đó có hoạt động trọng tâm là “Tháng hành động vì môi trường” do Bộ Tài nguyên và Môi trường phát động là một điểm mới trong các hoạt động hưởng ứng.” – Ông Hoàng Văn Thức nói.
Theo đó, Lễ phát động “Tháng hành động vì môi trường” sẽ được tổ chức tại thành phố Lào Cai, tỉnh Lào Cai vào 20h30 đến 22h00 ngày 04/6/2016. Đây là hoạt động mở đầu cho các hoạt động bảo vệ môi trường của “Tháng hành động vì môi trường”. Chương trình là một chuỗi các tác phẩm nghệ thuật, được hình tượng hóa, nhân cách hóa để thể hiện những tâm tư, tình cảm, nguyên vọng của nhân dân về môi trường với sự dàn dựng công phu của NSND Lê Hùng và các diễn viên, nghệ sỹ, ca sỹ của Nhà hát Tuổi trẻ.
Cũng tại Lễ phát động, Bộ TN&MT sẽ công bố chuỗi các hoạt động hướng ứng “Tháng hành động vì môi trường” của các Bộ, ngành, địa phương, tổ chức chính trị – xã hội; tổng hợp thành tựu cũng như những vấn đề tồn tại của công tác bảo vệ môi trường trong năm qua các video clip, phỏng vấn, sân khấu hóa và trực tiếp cầu truyền hình từ các địa phương; công bố các sự kiện môi trường tầm cỡ quốc gia; tôn vinh các tổ chức quốc tế, doanh nghiệp, cá nhân và cộng đồng đã có đóng góp quan trọng cho sự nghiệp bảo vệ môi trường của Việt Nam trong năm; công bố và phát động Hội chợ triển lãm công nghệ môi trường và sản phẩm sinh thái năm 2017.
Để tổng kết “Tháng hành động vì môi trường”, Bộ TN&MT sẽ tổ chức Giải chạy bộ “Hành trình Việt Nam xanh” dự kiến vào tuần thứ 4 tháng 6 năm 2016 tại thành phố Hà Nội. Tại đây, các vận động viên tham dự, khách mời và cộng đồng sẽ quyên góp kinh phí để xây dựng các công trình hoặc mô hình bảo vệ môi trường, thích ứng với biến đổi khí hậu cho cộng đồng, địa phương.
“Bộ Tài nguyên và Môi trường mong muốn thông qua các hoạt động hưởng ứng Ngày Môi trường thế giới năm 2016, sẽ khuyến khích mọi người quan tâm, bảo vệ tất cả các loài đang bị đe dọa và có những hành động của riêng bạn để bảo vệ động thực vật và bảo vệ các thế hệ tương lai. Dù bạn là ai, bạn sống ở đâu, hãy thể hiện từ lời nói tới hành động rằng chúng ta không khoan nhượng đối với việc buôn bán bất hợp pháp động vật hoang dã và hãy tạo sự khác biệt vì tương lai của chính chúng ta.” – Ông Hoàng Văn Thức nhấn mạnh.